Nguyễn Văn Thái

Phố Chiều Mùa Đông




Phố vắng - chiều mơ… se se mát lạnh
Gió bâng khuâng mỏng mảnh lá bàng rơi
Thẳm chốn uyên nguyên vọng nỗi niềm đời
Đường quạnh quẽ, tiếng người! Ôi khao khát!
 
Bước tà dương lịm dần vào khuya khoắt
Mơ niết bàn không tẻ ngắt trần ai…
Trông màn sương giăng phủ nắng, vây hoài
Cõi vô thanh… hóa khôi hài ân oán
 
Đẫm chiều sương, tâm tư đường tản mạn
Bước cô liêu dày dạn phố vô tình
Mây vời vợi chân trời, gió trung trinh
Lồng hoàng hôn bóng chung tình quấn quýt!
 
Phố tâm tư bao chiều đan dằng dịt
Nẻo u minh tịt mít khép khoang lòng
Đời vô thường võng lụa duỗi thu không*
Miền cỏ ngát hương vần thơ biêng biếc
 
Phố vắng - chiều mơ… xạc xào đơn chiếc
Trải tâm hồn luyến tiếc mãi mùa xuân!
 
22-11-2022/4125
Nguyễn Văn Thái

Được bạn: Ct.Ly đưa lên
vào ngày: 29 tháng 1 năm 2023

Bình luận về Bài thơ "Phố Chiều Mùa Đông"